Chủ Nhật, 17 tháng 5, 2015

Lệnh cấm bắt cá – sự hàm hồ của Trung Quốc

          Giống như bao người dân Việt Nam yêu nước khác, tôi thấy thật tức tối và phi lý trước lệnh cấm bắt cá mà Trung Quốc vừa ban ra hôm 16 tháng 5 vừa qua. Sẽ không có gì đáng nói nếu lệnh cấm đánh bắt cá nhằm mục đích bảo tồn sinh học đó không bao trùm lên vùng biển của Việt Nam cũng như các vùng biển khác đang có tranh chấp.
          Theo thông lệ thì hằng năm mỗi nước có vùng biển sẽ ban hành lệnh cấm đánh bắt cá trong một thời gian nhất định, thường là vài tháng với mục đích nhằm giành thời gian để các loài thủy hải sản có thể sinh sản, sinh trưởng nhằm duy trì nòi giống, duy trì sự đa dạng sinh học. Đó là quy tắc chung, không cần phải ban hành thì ngư dân các nước vẫn tự ý thức được thời gian sẽ nghỉ để các loài sinh vật biển duy trì nòi giống, đó cũng là cách đối xử với thiên nhiên để thiên nhiên đối đãi lại con người. Trung Quốc hay Việt Nam đều có quyền ban hành lệnh cấm bắt cá, tuy nhiên lệnh cấm đánh bắt cá có thời hạn chỉ có hiệu lực khi phạm vi áp dụng là trên vùng biển của mỗi nước. Nhưng một nghịch lý đến hài hước đó là lệnh cấm đánh bắt cá trên biển Đông vừa qua của Trung Quốc lại bao trùm lên lãnh thổ của nhiều nước khác
Trung Quốc cải tạo phi pháp bãi Gạc Ma của Việt Nam
          Cái lý do hết sức “thỏa đáng” mà phía Trung Quốc đưa ra theo như lời của người phát ngôn Bộ ngoại giao Trung  Quốc Hồng Lỗi đó là “thực hiện đúng nghĩa vụ quốc tế”. Một lý do to hơn mục đích, thể hiện sự lươn lẹo hai mặt trong xử lý các vấn đề liên quan đến lợi ích các nước khác. Không chỉ ông Hồng Lỗi mà bất cứ ai am hiểu một chút về các vấn đề quốc tế thì đều hiểu rõ rằng không có kiểu thực hiện nghĩa vụ quốc tế nào lại chà đạp, đi ngược lại lợi ích của một quốc gia, dân tộc khác. Liên Hợp quốc không cho phép bất kỳ nước nào làm điều đó. Tuy trong thế giới đa cực ngày nay, sự ràng buộc về lợi ích, trách nhiệm và nghĩa vụ giữa các nước đang cho thấy có những vấn đề chung đòi hỏi cả thế giới chung tay giải quyết. Nhưng không có nghĩa bất kỳ một tổ chức, một quốc gia nào có quyền đơn phương áp đặt ý chí, sử dụng vũ lực lên nước khác một cách tự do, xem thường công pháp và trật tự quốc tế đã được nhiều quốc gia công nhận.
          Theo hiệp định phân chia Vịnh Bắc Bộ thì rõ ràng lãnh thổ của Việt Nam và Trung Quốc đã rõ ràng trên khu vực này, mỗi khu vực thuộc mỗi bên sẽ chịu sự ảnh hưởng của pháp luật bên đó. Nhưng trong lệnh cấm bắt cá được Trung Quốc ban ra ngày 16 tháng 5 thì vùng chịu ảnh hưởng của lệnh này là từ 12 độ vĩ Bắc tới khu vực giáp ranh với tỉnh Phúc Kiến và Quảng Đông (Trung Quốc), bao gồm cả Vịnh Bắc Bộ. Vậy, Trung Quốc đã dùng luật của Trung Quốc để áp dụng cho không đúng đối tượng mà luật Trung Quốc áp dụng, đó là áp dụng sai phạm vi, sai đối tượng. Như thế, chứng tỏ nền pháp chế của Trung Quốc đang hết sức nhập nhèm. Cái sai lớn nhất ở đây là Trung Quốc đang gây ảnh hưởng tới ngư dân Việt Nam và các nước khác có hoạt động đánh bắt cá trên chính lãnh thổ nước mình ( Việt Nam và Philipine). Lực lượng chấp pháp của Trung Quốc một khi đã được bật đèn xanh sẽ ra sức xua đuổi, bắt bớ, đánh đập ngư dân các nước khác trong đó có Việt Nam, gây nguy hiểm cho tài sản, tính mạng của ngư dân các nước và mất ổn định cho hoạt động khai thác và giao thương trên biển Đông. Như vậy, sự sai trái về mặt pháp lý đã hiển hiện rất trơ trẽn.
          Có lẽ không khó để lý giải cho việc làm ngày càng nghịch lý và trơ trẽn của Trung Quốc, đó là một hành động nhỏ trong chuỗi âm mưu, ý đồ thâm hiểm của giới cầm quyền Bắc Kinh. Trung Quốc đang cố gắng mọi cách để “dân sự hóa” các tranh chấp lãnh thổ trên biển Đông, dùng dân sự để gây hấn, lấn lướt và áp đặt ý chí lên các nước láng giềng nhỏ yếu và sẵn sàng dùng quân sự khi cần thiết nhằm tạo ra một trật tự “đã rồi”. Từ hành động đưa dàn khoan HD 981 vào vùng đặc quyền kinh tế Việt Nam, dùng tàu cắt cáp thăm dò của Việt Nam, cấp tập xây dựng các căn cứ quân sự, cải tạo các bãi đá chiếm được của Việt Nam đến hành động ban hành lệnh cấm đánh bắt cá phi lý thì Trung Quốc đang chứng tỏ cho thế giới thấy được tham vọng bành trướng của nước lớn. Nhưng với hành động hiện nay, Trung Quốc chỉ đang cho thế giới thấy rằng Trung Quốc chỉ lớn về diện tích lãnh thổ và dân số nhưng lại ích kỷ hẹp hòi và vô trách nhiệm trong các vấn đề quốc tế, nguy hiểm hơn Trung Quốc đang là mối đe dọa cho nền hòa bình khu vực và thế giới.

Quốc Thái

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

aimua24h.com